Chương 1: Sa lưới
Trong một căn phòng khách sạn, có ba người đàn ông và một cô gái trẻ đẹp đang hưng phấn khoái chí trên chiếc giường lớn đặt giữa phòng.
“Ha ha, xem hàng của ta đây…!”
Gã già nhất trong bốn người đưa tay vào trong quần lấy ra một thứ, là một chiếc quần lót nữ.
“Đây là quần của hotgirl đẹp nhất thành phố này mặc tối hôm qua!” Gã nói với vẻ mặt hớn hở.
“Uầy…!” Ba người còn lại vẻ mặt khinh thường.
Cô gái trẻ lấy ra một chiếc đồng hồ và nói: “Đây là đồng hồ của vị vua cuối cùng!”
Hai thanh niên còn lại cũng lấy món hàng mà mình mới thó được ra khoe. Bốn người quen nhau trong một hội những người độc thân, nhưng đó chỉ là cái mác bên ngoài, thực sự họ là những tên trộm chuyên nghiệp với khả năng nhập nha ranh mãnh đã hoạt động nhiều năm mà không bị tóm.
Những món đồ họ lấy được có giá trị lớn vì có kèm theo một đoạn video tự quay cảnh chính tay mình lấy món đồ này từ chủ sở hữu. Bốn người dễ dàng kết thân với nhau vì là đồng nghiệp, có sự tin tưởng tuyệt đối, sở thích biến thái và đều thích phụ nữ, kể cả cô gái kia.
Tuy vậy không ai biết tên tuổi thật của nhau mà chỉ gọi bằng biệt danh, nhưng mỗi người chọn một cái tên để tiện cho chỗ đông người. Người đàn ông lớn tuổi nhất chọn tên là Hoàng. Người thanh niên có vẻ già dặn hơn so với hai người còn lại có biệt danh ‘Chim nhỏ cong cong’ và được gọi là Nhân, nghe đồn hắn là hậu duệ của một vị công công. Công công mà có con cháu thì cũng khó hiểu nhưng sự thật là người giống tên, dương vật hắn vừa nhỏ vừa cong.
Gã thanh niên còn lại thì bự con nhất đám, thân hình vạm vỡ chọn tên Bảo và có biệt danh ‘Bảo một hòn’, vì hắn chỉ còn lại một viên bi khi bị nạn nhân mà hắn đang hiếp dâm phản đòn.
Còn lại là cô gái trẻ cực xinh đẹp, nhìn qua chỉ tầm 18-20 tuổi nhưng đã có thâm niên với nghề trộm cướp này. ‘Bướm em có độc’, biệt danh mỹ miều của cô gái xinh đẹp trong nhóm làm cả ba gã trai còn lại không hề có ý định tòm tem dù cô gái có thân hình cực kì bốc lửa. Hồng, đó là tên được ba người đàn ông đặt cho cô gái.
Hôm nay cả bốn người tụ tập khoe chiến lợi phẩm với nhau sau một đêm trổ tài. Người đời nói rằng ‘một đêm ăn trộm bằng ba năm làm’, điều này đúng với bốn người vì đã nhiều năm hành nghề mà chưa từng bị bắt nên đã có một gia tài khổng lồ. Hiện tại họ chỉ đột nhập nhà người ta để thỏa mãn thú vui tình dục là chính, nếu thấy món gì giá trị thì tiện tay lấy luôn.
“Xong rồi, giờ đi làm vài ly chứ hả?” Hoàng nói.
“Mấy người đi đi, em ở lại, có hẹn rồi…hi hi…!” Hồng cười duyên nháy mắt với cả ba.
Đám đàn ông chép miệng ngán ngẩm rồi rời khỏi phòng. Xuống tới sảnh khách sạn thì cả ba người đều bị một cô gái gây chú ý, cô gái xinh đẹp không thua kém Hồng của bọn hắn bao nhiêu, nét mặt vui vẻ đi vào thang máy. Ba người nhìn theo tới lúc cửa thang máy đóng kín mới nuối tiếc đi tiếp.
“Đúng là phí của trời…” Nhân than vãn.
Lão Hoàng cũng cùng tâm trạng: “Gái xinh đã ít mà chúng nó còn yêu nhau nữa chứ…”
“Hừ…! Gái…” Bảo cười đểu và chỉ nói vỏn vẹn một từ, vì gã có mối thù đặc biệt với phụ nữ. Tuy nhiên hắn vẫn là đàn ông, thấy gái đẹp là vẫn phải nhìn.
Cô gái đó không biết ba gã nhìn mình chằm chằm là ai, nhưng đám Bảo, Hoàng, Nhân biết rõ cô gái là người yêu của Hồng. Ba người kéo nhau vào quán cà phê đối diện.
…
Hồng đang nằm trên giường thì nghe tiếng gõ cửa, nàng vui vẻ chạy ra. Đứng trước phòng còn ai khác ngoài cô gái vừa làm đám đàn ông bên dưới ngây dại, cô gái là Kim Ngân, con gái của một đại gia.
Chỉ mỉm cười và trao nhau ánh mắt yêu thương dịu dàng, hai đôi môi ngọt ngào từ từ tìm đến, hai chiếc lưỡi mềm mại quấn lấy nhau. Đẩy Hồng nằm lên giường, Kim Ngân xinh đẹp tự cởi váy mình ra, chỉ còn lại bộ đồ lót gợi cảm rồi tiếp tục nụ hôn, nụ hôn của hai cô gái cháy bỏng nồng nhiệt. Hôn nhau một lúc, Hồng lật ngược lại ngồi lên trên, nàng cũng tự cởi bỏ đồ của mình, và thân thể tuyệt hảo hiện ra vì nàng không mặc đồ lót. Hồng trườn người tới cho hai quả bưởi căng mọng đung đưa trước mặt Ngân và ngay lập tức đầu ti bị chiếc lưỡi mềm mại tóm lấy.
“Ưm…” Hồng rên rỉ sung sướng.
Hai bầu ngực to tròn luân phiên được Ngân chăm sóc kĩ càng. Hồng sung sướng ngất ngây với người tình của mình. Yêu nhau nhưng hai người vẫn là hai cô gái tóc dài thướt tha yểu điệu làm điêu đứng bao gã đàn ông, và hai người vẫn xưng hô với nhau như hai cô gái bình thường nên người khác chỉ nghĩ hai người là đôi bạn thân, không quen gọi nhau bằng những từ thân mật ngay cả lúc hoan lạc như hiện tại.
“Hi hi, giờ tới chị…!” Hồng cười.
Nàng trườn xuống hôn lên bờ ngực tươi non đang e ấp trong chiếc áo ngực của Ngân, tay nàng mơn trớn khắp cơ thể xinh đẹp bên dưới. Đôi môi xinh đẹp cứ thế hồn dần xuống, tới chiếc bụng phẳng lỳ, rồi tới bờ mu nhô cao đang bị che đậy bởi chiếc quần lót nhỏ. Hồng đưa tay kéo thứ cản trở đó xuống và ngay lập tức Ngân nhốm mông lên theo động tác của Hồng, chiếc quần lót dễ dàng bị cởi ra. Làn lông tơ mềm mại lún phún với chiếc khe nhỏ bé có sức hấp dẫn mạnh mẽ, Hồng liền đặt lên đó một nụ hôn.
“Ưm…” Ngân giật người và bật lên tiếng sung sướng.
Hồng tách hai mép thịt căng mọng, cửa động hồng hào mở ra chào đón. Cửa động này đáng lẽ là dành cho cái thứ gớm ghiếc của đàn ông, nhưng hai cô gái này không thích đàn ông và đã trao nó cho người còn lại. Chiếc lưỡi của Hồng lướt dọc một đường đem theo chút nước óng ánh vừa rỉ ra, lưỡi nàng dừng lại ở âm vật đang dần to lên của người tình. Hai bờ môi cùng chiếc lưỡi tấn công hạt đậu nhỏ, còn ngón tay thon gọn tìm vào cửa động bên dưới.
“A…”
Ngân nhăn nhó như đang chịu đựng một cơn đau đớn nhưng thực ra là đang đón nhận sướng khoái tột độ. Ngón tay nhỏ của Hồng luồn lách trong âm đạo chật hẹp đem đến sự kích thích liên hồi. Hồng tăng tốc dần lên, cơ thể Ngân cũng vì thế mà giật mạnh hơn, hai chân co lên duỗi xuống trong vô định rồi cuối cùng là kẹp lấy Hồng đang chen ở giữa, nàng lên đỉnh.
Hồng lại trườn lên tìm đến đôi môi của Ngân, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau dù còn đang thở mạnh mệt mỏi. Rồi Hồng trườn người tới nữa, tới nữa và âm hộ của nàng đặt trên miệng Ngân, ngay lập tức bờ môi mềm hôn lên đó. Hồng nhắm mắt sung sướng, nàng tự xoa nắn bầu ngực của mình, âm hộ nàng đang được Ngân tấn công bằng chiếc lưỡi nhỏ mềm mại đem đến khoái cảm mãnh liệt. Dâm thủy cứ thể tuôn ra và trôi vào miệng Ngân, chiếc lưỡi lại càng tiến vào sâu hơn hết mức có thể.
“Ưm…Aa…”
Hồng nằm vật qua bên cạnh, cả người như đang co giật với cơn lên đỉnh. Nhiều người sẽ nghĩ rằng hai người đạt cực khoái quá dễ dàng, trong khi đó lại là hai người con gái. Đúng, nhưng họ là con gái và họ thích nhau, cũng như đàn ông thủ dâm có thể lên đỉnh thì đối với họ cũng thế, sự kích thích từ người con gái mà mình yêu lại càng dễ đạt khoái cảm hơn nhiều.
Ngân ngồi dậy, trên gương mặt xinh đẹp dính đầy dâm thủy của Hồng, nàng tiến lại túi xách tìm khăn lau.
“Dạo này ba còn tìm tới em nữa không?” Hồng hỏi.
“Dạ sáng nay có gặp…”
Ngân trả lời, nàng là con riêng của một đại gia, với sắc đẹp lộng lẫy hơn người của mình nhưng Ngân sống khá khép kín, nàng sống ở một căn nhà nhỏ chứ không ở trong căn biệt thự hoành tráng của lão. Nhưng lão cũng biết mục đích của nàng ở riêng là vì mối tình đồng giới với Hồng, nên liên tục gây sức ép với mục đích muốn nàng kết hôn với một người đàn ông để thuận tiện cho việc làm ăn của lão. Và tất nhiên là nhận được sự cự tuyệt từ Ngân, vì nàng đã trao trọn trái tim và thân xác cho cô gái xinh đẹp đang nằm bên cạnh.
“Nhưng mà ổng không nói chuyện đó, thấy em nói đi gặp chị thì im im một lát rồi đưa em cái điện thoại thôi, em không chịu lấy mà ổng cứ ép mãi, cuối cùng phải lấy rồi em tới đây luôn…” Ngân nói tiếp.
“Điện thoại gì?” Hồng hỏi.
“Chỉ là cái iphone thôi, còn nguyên hộp…”
Hồng nhíu mày suy nghĩ, nàng tinh ranh hơn Ngân rất nhiều nên với sự khác lạ của người cha kia khiến nàng không khỏi thắc mắc.
“Em lấy cái điện thoại đó ra coi thử…” Hồng nói.
Ngân vui vẻ định tiến lại chỗ để túi xách thì…
Rầm…
Cửa phòng bị mở tung, hàng chục gã đàn ông ập vào.
“Cảnh sát! Tất cả ngồi im…” Một gã trong đám đàn ông lên tiếng và giơ thẻ ra.
Hai cô gái còn đang trần truồng, dấu vết hoan lạc vẫn còn nguyên làm tiếng nuốt nước miếng ừng ựng vang lên từ đám đàn ông đó. Xưng là cảnh sát nhưng lại mang thường phục và không có súng, bọn chúng lục hai chiếc túi xách và lấy ra chiếc hộp điện thoại mà ba của Ngân đưa cho nàng lúc sáng. Có một chiếc điện thoại thật, nhưng bên dưới là một xấp tiền mới cóng.
Ngân trợn tròn mắt ngạc nhiên, còn Hồng thì đã đoán ra được đây là một âm mưu.
“Tiền giả…” Một gã nói lớn khi kiểm tra xấp tiền.
“Các cô bị bắt vì tàng trữ tiền giả…” Gã đàn ông lúc đầu lên tiếng và cầm chiếc còng tiến tới.
Nhìn gương mặt ngạc nhiên tột độ đang dần chuyển sang nét giận dữ và uất ức của Ngân, Hồng biết cô nàng bị người cha kia gài bẫy chứ không phải Ngân muốn gài mình, và mục đích của hắn là nhắm tới mình chứ không phải Ngân.
“Để tụi em mặc đồ đã chứ…” Hồng bình tĩnh mỉm cười, nàng có thể phản kháng nhưng biết chắc sẽ còn rắc rối hơn.
Hồng đứng dậy, hai tay buông lỏng không che đậy chổ nhạy cảm nữa, cơ thể căng mọng phơi bày làm đám đàn ông kia run rẩy. Ngân cũng đã bình tĩnh lại chút ít và lấy váy mặc vào.
Phía trước khách sạn, Nhân, Bảo, Hoàng ngồi lặng im nhìn hai cô gái bị đám người kia giải đi. Ba người ngồi thêm một lúc rồi cũng rời khỏi.
…
Đám người kia đưa hai cô gái về trụ sở nhưng không làm bất cứ thủ tục gì. Một lát sau thì Ngân được thả ra, nàng lập tức tìm đến người cha khốn nạn.
“Sao ông lại làm như vậy?” Ngân lớn tiếng khi vừa nhìn thấy người mà nàng chưa từng gọi một tiếng ‘ba’.
“Con cứ ngồi xuống, ba nói ngắn gọn.” Gã lên tiếng, hắn là Lê Duy, cũng là cha của Ngân.
Ngân miễn cưỡng ngồi xuống, từ khi mẹ nàng bị bệnh phải nhập viện thì nàng không còn tới căn nhà này nữa, dù cho luôn có một phòng được dọn sẵn dành riêng cho nàng.
“Ba nói thẳng, con cưới thằng Huy thì ba sẽ tìm cách thả con bé kia ra, còn không thì nó sẽ ngồi tù mọt gông vì tội sản xuất, tàng trữ, sử dụng tiền giả có tổ chức, ít cũng cả chục năm.” Gã hờ hững bịa đặt nói.
Dù là con ruột của gã nhưng do sự ngăn cản của vợ chính thức mà lão không dám ra mặt chăm sóc cho Ngân, cho tới khi nàng trở thành một cô gái xinh đẹp thì gã mới mò tới. Còn Huy mà gã nói tới chính là người vừa bắt hai cô nàng, hắn là công an và có thế lực chống lưng, tới mức tự ý dẫn người đi làm chuyện như vừa rồi mà không ai ý kiến.
Nghe được mục đích thực sự của lão, mắt nàng ngấn nước, không nói thêm lời nào, giận dữ bỏ đi.
Còn ở chỗ Hồng đang bị giam, gã Huy vui mừng khi tìm thấy chiếc đồng hồ trong túi xách của nàng. Gã biết đó là món đồ có giá trị vừa được một đại gia báo mất trộm. Huy cười lớn gọi điện báo cho lão Duy.
“Khà khà, quá tốt, chú mang con đó tới đây luôn cho anh…” Duy nói.
Lê Duy cười tươi sau khi nghe Huy báo, chiếc đồng hồ đó là của một người bạn của lão.
“Alo, chào anh Cường… Tôi có quà cho anh đây… Quà đặc biệt… Tối nay anh cứ đến nhà tôi rồi sẽ biết…hà hà!” Gã hớn hở gọi cho chủ của chiếc đồng hồ mà Hồng lấy được.
…
Vài tiếng sau, ba người Hoàng, Nhân, Bảo tụ tập lại với nhau. Bình thường sẽ không ai nhúng tay vào chuyện của người khác nhưng nhìn cô gái xinh đẹp của mình bị bắt đi một cách tức tưởi làm cả đám phải tìm hiểu.
“Thế nào?” Hoàng hỏi, rồi cùng Bảo hướng về phía Nhân.
“Nghe đâu là bị bắt vì tiền giả…”
Nghe Nhân nói, hai gã còn lại nhíu mày. Tuy chỉ gặp nhau nói chuyện trộm cắp là chính nhưng ba người đều biết Hồng không dùng tiền giả, cũng không làm giàu bằng thứ đó.
“Con nhỏ kia được thả ra trước, còn cô gái của bọn mình cũng vừa được đưa tới nhà của một thằng giàu…” Nhân nói tiếp, hắn là người rất rành moi móc thông tin nên cả đám giao cho hắn tìm hiểu.
“Ăn trộm bao nhiêu năm không bị bắt, cuối cùng vì một đứa con gái mà vào tù…” Bảo nói, mắt hắn lóe lên tia thù hận.
“Vậy là do con kia sao?” Hoàng hỏi.
“Muốn biết thì phải ghé thăm thôi…” Nhân nói và nháy mắt.
Hai người còn lại cũng đồng ý. Nói về tìm gái thì Hoàng là người rành nhất, hắn đã lớn tuổi nhưng vẫn hám gái trẻ. Cuộc sống thảnh thơi nhàn hạ nên công việc thường ngày là ra đường ngắm gái và theo chân họ về tới nhà. Đến hiện tại thì tên tuổi và địa chỉ của các cô gái xinh đẹp trong thành phố hầu như lão đều biết, và tất nhiên một người như Ngân cũng nằm trong danh sách của hắn.
Trong một căn nhà nhỏ, Ngân nằm trên giường khóc sướt mướt vì đã vô tình đưa người yêu vào tù. Nàng đã suy nghĩ cả buổi chiều, để đưa Hồng ra thì nàng phải chấp nhận yêu cầu của người cha vô tâm kia. Nhưng chọn cách nào thì nàng cũng phải rời bỏ tình yêu của mình. Mang tiếng là con của đại gia nhưng nàng chưa từng được sống trong giàu sang. Mang một vẻ đẹp trời cho bao người mơ ước nhưng nàng vẫn chưa từng có được hạnh phúc trọn vẹn, vì xã hội hiện nay vẫn còn khó khăn với chuyện tình của nàng.
Hoàng và Bảo đã đứng trong phòng của Ngân từ khi nào, bọn hắn lặng im nhìn cô gái nằm úp trên giường khóc lóc. Tuy là nước mắt thật nhưng vẫn còn chưa rõ được chuyện Hồng vào tù thực sự là do ai. Nhưng có một sự thật là cả hai gã đàn ông đang nhìn chằm chằm vào thân hình hoàn hảo của nàng, bờ mông tròn căng mọng rung rinh theo tiếng nấc làm dương vật bọn hắn cũng rung động theo.
Nếu là bình thường, mỗi chuyến viếng thăm thế này bọn hắn đều mang theo thuốc mê loại mạnh và nạn nhân đã hôn mê từ lâu chứ không phải như hiện tại. Vì Ngân là bạn gái của Hồng, và hai gã cần nói chuyện.
Hoàng như không cầm lòng được trước bờ mông kia, hắn từ từ bước tới và đưa bàn tay lên như muốn vồ lấy cơ thể nuột nà trên giường. Nhưng Bảo đưa tay ngăn hắn lại và nói:
“Đừng…coi chừng xi đa!”
“Á…”
Câu nói của hắn làm Ngân giật mình hét lên, nàng quay lại và bất ngờ tột độ khi thấy hai gã đàn ông trong phòng. Run rẩy lo sợ nhưng câu nói và vẻ mặt vô cảm của Bảo cũng khiến nàng hậm hực tức tối.
Lão Hoàng cũng muốn ngã ngửa với thằng to con này, hắn hướng tới Ngân và nói ngay không để cô nàng hét lên: “Cô cứ bình tĩnh, chúng tôi là bạn của Hồng, tôi muốn nói chuyện.”
Trong một căn phòng khách sạn, có ba người đàn ông và một cô gái trẻ đẹp đang hưng phấn khoái chí trên chiếc giường lớn đặt giữa phòng.
“Ha ha, xem hàng của ta đây…!”
Gã già nhất trong bốn người đưa tay vào trong quần lấy ra một thứ, là một chiếc quần lót nữ.
“Đây là quần của hotgirl đẹp nhất thành phố này mặc tối hôm qua!” Gã nói với vẻ mặt hớn hở.
“Uầy…!” Ba người còn lại vẻ mặt khinh thường.
Cô gái trẻ lấy ra một chiếc đồng hồ và nói: “Đây là đồng hồ của vị vua cuối cùng!”
Hai thanh niên còn lại cũng lấy món hàng mà mình mới thó được ra khoe. Bốn người quen nhau trong một hội những người độc thân, nhưng đó chỉ là cái mác bên ngoài, thực sự họ là những tên trộm chuyên nghiệp với khả năng nhập nha ranh mãnh đã hoạt động nhiều năm mà không bị tóm.
Những món đồ họ lấy được có giá trị lớn vì có kèm theo một đoạn video tự quay cảnh chính tay mình lấy món đồ này từ chủ sở hữu. Bốn người dễ dàng kết thân với nhau vì là đồng nghiệp, có sự tin tưởng tuyệt đối, sở thích biến thái và đều thích phụ nữ, kể cả cô gái kia.
Tuy vậy không ai biết tên tuổi thật của nhau mà chỉ gọi bằng biệt danh, nhưng mỗi người chọn một cái tên để tiện cho chỗ đông người. Người đàn ông lớn tuổi nhất chọn tên là Hoàng. Người thanh niên có vẻ già dặn hơn so với hai người còn lại có biệt danh ‘Chim nhỏ cong cong’ và được gọi là Nhân, nghe đồn hắn là hậu duệ của một vị công công. Công công mà có con cháu thì cũng khó hiểu nhưng sự thật là người giống tên, dương vật hắn vừa nhỏ vừa cong.
Gã thanh niên còn lại thì bự con nhất đám, thân hình vạm vỡ chọn tên Bảo và có biệt danh ‘Bảo một hòn’, vì hắn chỉ còn lại một viên bi khi bị nạn nhân mà hắn đang hiếp dâm phản đòn.
Còn lại là cô gái trẻ cực xinh đẹp, nhìn qua chỉ tầm 18-20 tuổi nhưng đã có thâm niên với nghề trộm cướp này. ‘Bướm em có độc’, biệt danh mỹ miều của cô gái xinh đẹp trong nhóm làm cả ba gã trai còn lại không hề có ý định tòm tem dù cô gái có thân hình cực kì bốc lửa. Hồng, đó là tên được ba người đàn ông đặt cho cô gái.
Hôm nay cả bốn người tụ tập khoe chiến lợi phẩm với nhau sau một đêm trổ tài. Người đời nói rằng ‘một đêm ăn trộm bằng ba năm làm’, điều này đúng với bốn người vì đã nhiều năm hành nghề mà chưa từng bị bắt nên đã có một gia tài khổng lồ. Hiện tại họ chỉ đột nhập nhà người ta để thỏa mãn thú vui tình dục là chính, nếu thấy món gì giá trị thì tiện tay lấy luôn.
“Xong rồi, giờ đi làm vài ly chứ hả?” Hoàng nói.
“Mấy người đi đi, em ở lại, có hẹn rồi…hi hi…!” Hồng cười duyên nháy mắt với cả ba.
Đám đàn ông chép miệng ngán ngẩm rồi rời khỏi phòng. Xuống tới sảnh khách sạn thì cả ba người đều bị một cô gái gây chú ý, cô gái xinh đẹp không thua kém Hồng của bọn hắn bao nhiêu, nét mặt vui vẻ đi vào thang máy. Ba người nhìn theo tới lúc cửa thang máy đóng kín mới nuối tiếc đi tiếp.
“Đúng là phí của trời…” Nhân than vãn.
Lão Hoàng cũng cùng tâm trạng: “Gái xinh đã ít mà chúng nó còn yêu nhau nữa chứ…”
“Hừ…! Gái…” Bảo cười đểu và chỉ nói vỏn vẹn một từ, vì gã có mối thù đặc biệt với phụ nữ. Tuy nhiên hắn vẫn là đàn ông, thấy gái đẹp là vẫn phải nhìn.
Cô gái đó không biết ba gã nhìn mình chằm chằm là ai, nhưng đám Bảo, Hoàng, Nhân biết rõ cô gái là người yêu của Hồng. Ba người kéo nhau vào quán cà phê đối diện.
…
Hồng đang nằm trên giường thì nghe tiếng gõ cửa, nàng vui vẻ chạy ra. Đứng trước phòng còn ai khác ngoài cô gái vừa làm đám đàn ông bên dưới ngây dại, cô gái là Kim Ngân, con gái của một đại gia.
Chỉ mỉm cười và trao nhau ánh mắt yêu thương dịu dàng, hai đôi môi ngọt ngào từ từ tìm đến, hai chiếc lưỡi mềm mại quấn lấy nhau. Đẩy Hồng nằm lên giường, Kim Ngân xinh đẹp tự cởi váy mình ra, chỉ còn lại bộ đồ lót gợi cảm rồi tiếp tục nụ hôn, nụ hôn của hai cô gái cháy bỏng nồng nhiệt. Hôn nhau một lúc, Hồng lật ngược lại ngồi lên trên, nàng cũng tự cởi bỏ đồ của mình, và thân thể tuyệt hảo hiện ra vì nàng không mặc đồ lót. Hồng trườn người tới cho hai quả bưởi căng mọng đung đưa trước mặt Ngân và ngay lập tức đầu ti bị chiếc lưỡi mềm mại tóm lấy.
“Ưm…” Hồng rên rỉ sung sướng.
Hai bầu ngực to tròn luân phiên được Ngân chăm sóc kĩ càng. Hồng sung sướng ngất ngây với người tình của mình. Yêu nhau nhưng hai người vẫn là hai cô gái tóc dài thướt tha yểu điệu làm điêu đứng bao gã đàn ông, và hai người vẫn xưng hô với nhau như hai cô gái bình thường nên người khác chỉ nghĩ hai người là đôi bạn thân, không quen gọi nhau bằng những từ thân mật ngay cả lúc hoan lạc như hiện tại.
“Hi hi, giờ tới chị…!” Hồng cười.
Nàng trườn xuống hôn lên bờ ngực tươi non đang e ấp trong chiếc áo ngực của Ngân, tay nàng mơn trớn khắp cơ thể xinh đẹp bên dưới. Đôi môi xinh đẹp cứ thế hồn dần xuống, tới chiếc bụng phẳng lỳ, rồi tới bờ mu nhô cao đang bị che đậy bởi chiếc quần lót nhỏ. Hồng đưa tay kéo thứ cản trở đó xuống và ngay lập tức Ngân nhốm mông lên theo động tác của Hồng, chiếc quần lót dễ dàng bị cởi ra. Làn lông tơ mềm mại lún phún với chiếc khe nhỏ bé có sức hấp dẫn mạnh mẽ, Hồng liền đặt lên đó một nụ hôn.
“Ưm…” Ngân giật người và bật lên tiếng sung sướng.
Hồng tách hai mép thịt căng mọng, cửa động hồng hào mở ra chào đón. Cửa động này đáng lẽ là dành cho cái thứ gớm ghiếc của đàn ông, nhưng hai cô gái này không thích đàn ông và đã trao nó cho người còn lại. Chiếc lưỡi của Hồng lướt dọc một đường đem theo chút nước óng ánh vừa rỉ ra, lưỡi nàng dừng lại ở âm vật đang dần to lên của người tình. Hai bờ môi cùng chiếc lưỡi tấn công hạt đậu nhỏ, còn ngón tay thon gọn tìm vào cửa động bên dưới.
“A…”
Ngân nhăn nhó như đang chịu đựng một cơn đau đớn nhưng thực ra là đang đón nhận sướng khoái tột độ. Ngón tay nhỏ của Hồng luồn lách trong âm đạo chật hẹp đem đến sự kích thích liên hồi. Hồng tăng tốc dần lên, cơ thể Ngân cũng vì thế mà giật mạnh hơn, hai chân co lên duỗi xuống trong vô định rồi cuối cùng là kẹp lấy Hồng đang chen ở giữa, nàng lên đỉnh.
Hồng lại trườn lên tìm đến đôi môi của Ngân, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau dù còn đang thở mạnh mệt mỏi. Rồi Hồng trườn người tới nữa, tới nữa và âm hộ của nàng đặt trên miệng Ngân, ngay lập tức bờ môi mềm hôn lên đó. Hồng nhắm mắt sung sướng, nàng tự xoa nắn bầu ngực của mình, âm hộ nàng đang được Ngân tấn công bằng chiếc lưỡi nhỏ mềm mại đem đến khoái cảm mãnh liệt. Dâm thủy cứ thể tuôn ra và trôi vào miệng Ngân, chiếc lưỡi lại càng tiến vào sâu hơn hết mức có thể.
“Ưm…Aa…”
Hồng nằm vật qua bên cạnh, cả người như đang co giật với cơn lên đỉnh. Nhiều người sẽ nghĩ rằng hai người đạt cực khoái quá dễ dàng, trong khi đó lại là hai người con gái. Đúng, nhưng họ là con gái và họ thích nhau, cũng như đàn ông thủ dâm có thể lên đỉnh thì đối với họ cũng thế, sự kích thích từ người con gái mà mình yêu lại càng dễ đạt khoái cảm hơn nhiều.
Ngân ngồi dậy, trên gương mặt xinh đẹp dính đầy dâm thủy của Hồng, nàng tiến lại túi xách tìm khăn lau.
“Dạo này ba còn tìm tới em nữa không?” Hồng hỏi.
“Dạ sáng nay có gặp…”
Ngân trả lời, nàng là con riêng của một đại gia, với sắc đẹp lộng lẫy hơn người của mình nhưng Ngân sống khá khép kín, nàng sống ở một căn nhà nhỏ chứ không ở trong căn biệt thự hoành tráng của lão. Nhưng lão cũng biết mục đích của nàng ở riêng là vì mối tình đồng giới với Hồng, nên liên tục gây sức ép với mục đích muốn nàng kết hôn với một người đàn ông để thuận tiện cho việc làm ăn của lão. Và tất nhiên là nhận được sự cự tuyệt từ Ngân, vì nàng đã trao trọn trái tim và thân xác cho cô gái xinh đẹp đang nằm bên cạnh.
“Nhưng mà ổng không nói chuyện đó, thấy em nói đi gặp chị thì im im một lát rồi đưa em cái điện thoại thôi, em không chịu lấy mà ổng cứ ép mãi, cuối cùng phải lấy rồi em tới đây luôn…” Ngân nói tiếp.
“Điện thoại gì?” Hồng hỏi.
“Chỉ là cái iphone thôi, còn nguyên hộp…”
Hồng nhíu mày suy nghĩ, nàng tinh ranh hơn Ngân rất nhiều nên với sự khác lạ của người cha kia khiến nàng không khỏi thắc mắc.
“Em lấy cái điện thoại đó ra coi thử…” Hồng nói.
Ngân vui vẻ định tiến lại chỗ để túi xách thì…
Rầm…
Cửa phòng bị mở tung, hàng chục gã đàn ông ập vào.
“Cảnh sát! Tất cả ngồi im…” Một gã trong đám đàn ông lên tiếng và giơ thẻ ra.
Hai cô gái còn đang trần truồng, dấu vết hoan lạc vẫn còn nguyên làm tiếng nuốt nước miếng ừng ựng vang lên từ đám đàn ông đó. Xưng là cảnh sát nhưng lại mang thường phục và không có súng, bọn chúng lục hai chiếc túi xách và lấy ra chiếc hộp điện thoại mà ba của Ngân đưa cho nàng lúc sáng. Có một chiếc điện thoại thật, nhưng bên dưới là một xấp tiền mới cóng.
Ngân trợn tròn mắt ngạc nhiên, còn Hồng thì đã đoán ra được đây là một âm mưu.
“Tiền giả…” Một gã nói lớn khi kiểm tra xấp tiền.
“Các cô bị bắt vì tàng trữ tiền giả…” Gã đàn ông lúc đầu lên tiếng và cầm chiếc còng tiến tới.
Nhìn gương mặt ngạc nhiên tột độ đang dần chuyển sang nét giận dữ và uất ức của Ngân, Hồng biết cô nàng bị người cha kia gài bẫy chứ không phải Ngân muốn gài mình, và mục đích của hắn là nhắm tới mình chứ không phải Ngân.
“Để tụi em mặc đồ đã chứ…” Hồng bình tĩnh mỉm cười, nàng có thể phản kháng nhưng biết chắc sẽ còn rắc rối hơn.
Hồng đứng dậy, hai tay buông lỏng không che đậy chổ nhạy cảm nữa, cơ thể căng mọng phơi bày làm đám đàn ông kia run rẩy. Ngân cũng đã bình tĩnh lại chút ít và lấy váy mặc vào.
Phía trước khách sạn, Nhân, Bảo, Hoàng ngồi lặng im nhìn hai cô gái bị đám người kia giải đi. Ba người ngồi thêm một lúc rồi cũng rời khỏi.
…
Đám người kia đưa hai cô gái về trụ sở nhưng không làm bất cứ thủ tục gì. Một lát sau thì Ngân được thả ra, nàng lập tức tìm đến người cha khốn nạn.
“Sao ông lại làm như vậy?” Ngân lớn tiếng khi vừa nhìn thấy người mà nàng chưa từng gọi một tiếng ‘ba’.
“Con cứ ngồi xuống, ba nói ngắn gọn.” Gã lên tiếng, hắn là Lê Duy, cũng là cha của Ngân.
Ngân miễn cưỡng ngồi xuống, từ khi mẹ nàng bị bệnh phải nhập viện thì nàng không còn tới căn nhà này nữa, dù cho luôn có một phòng được dọn sẵn dành riêng cho nàng.
“Ba nói thẳng, con cưới thằng Huy thì ba sẽ tìm cách thả con bé kia ra, còn không thì nó sẽ ngồi tù mọt gông vì tội sản xuất, tàng trữ, sử dụng tiền giả có tổ chức, ít cũng cả chục năm.” Gã hờ hững bịa đặt nói.
Dù là con ruột của gã nhưng do sự ngăn cản của vợ chính thức mà lão không dám ra mặt chăm sóc cho Ngân, cho tới khi nàng trở thành một cô gái xinh đẹp thì gã mới mò tới. Còn Huy mà gã nói tới chính là người vừa bắt hai cô nàng, hắn là công an và có thế lực chống lưng, tới mức tự ý dẫn người đi làm chuyện như vừa rồi mà không ai ý kiến.
Nghe được mục đích thực sự của lão, mắt nàng ngấn nước, không nói thêm lời nào, giận dữ bỏ đi.
Còn ở chỗ Hồng đang bị giam, gã Huy vui mừng khi tìm thấy chiếc đồng hồ trong túi xách của nàng. Gã biết đó là món đồ có giá trị vừa được một đại gia báo mất trộm. Huy cười lớn gọi điện báo cho lão Duy.
“Khà khà, quá tốt, chú mang con đó tới đây luôn cho anh…” Duy nói.
Lê Duy cười tươi sau khi nghe Huy báo, chiếc đồng hồ đó là của một người bạn của lão.
“Alo, chào anh Cường… Tôi có quà cho anh đây… Quà đặc biệt… Tối nay anh cứ đến nhà tôi rồi sẽ biết…hà hà!” Gã hớn hở gọi cho chủ của chiếc đồng hồ mà Hồng lấy được.
…
Vài tiếng sau, ba người Hoàng, Nhân, Bảo tụ tập lại với nhau. Bình thường sẽ không ai nhúng tay vào chuyện của người khác nhưng nhìn cô gái xinh đẹp của mình bị bắt đi một cách tức tưởi làm cả đám phải tìm hiểu.
“Thế nào?” Hoàng hỏi, rồi cùng Bảo hướng về phía Nhân.
“Nghe đâu là bị bắt vì tiền giả…”
Nghe Nhân nói, hai gã còn lại nhíu mày. Tuy chỉ gặp nhau nói chuyện trộm cắp là chính nhưng ba người đều biết Hồng không dùng tiền giả, cũng không làm giàu bằng thứ đó.
“Con nhỏ kia được thả ra trước, còn cô gái của bọn mình cũng vừa được đưa tới nhà của một thằng giàu…” Nhân nói tiếp, hắn là người rất rành moi móc thông tin nên cả đám giao cho hắn tìm hiểu.
“Ăn trộm bao nhiêu năm không bị bắt, cuối cùng vì một đứa con gái mà vào tù…” Bảo nói, mắt hắn lóe lên tia thù hận.
“Vậy là do con kia sao?” Hoàng hỏi.
“Muốn biết thì phải ghé thăm thôi…” Nhân nói và nháy mắt.
Hai người còn lại cũng đồng ý. Nói về tìm gái thì Hoàng là người rành nhất, hắn đã lớn tuổi nhưng vẫn hám gái trẻ. Cuộc sống thảnh thơi nhàn hạ nên công việc thường ngày là ra đường ngắm gái và theo chân họ về tới nhà. Đến hiện tại thì tên tuổi và địa chỉ của các cô gái xinh đẹp trong thành phố hầu như lão đều biết, và tất nhiên một người như Ngân cũng nằm trong danh sách của hắn.
Trong một căn nhà nhỏ, Ngân nằm trên giường khóc sướt mướt vì đã vô tình đưa người yêu vào tù. Nàng đã suy nghĩ cả buổi chiều, để đưa Hồng ra thì nàng phải chấp nhận yêu cầu của người cha vô tâm kia. Nhưng chọn cách nào thì nàng cũng phải rời bỏ tình yêu của mình. Mang tiếng là con của đại gia nhưng nàng chưa từng được sống trong giàu sang. Mang một vẻ đẹp trời cho bao người mơ ước nhưng nàng vẫn chưa từng có được hạnh phúc trọn vẹn, vì xã hội hiện nay vẫn còn khó khăn với chuyện tình của nàng.
Hoàng và Bảo đã đứng trong phòng của Ngân từ khi nào, bọn hắn lặng im nhìn cô gái nằm úp trên giường khóc lóc. Tuy là nước mắt thật nhưng vẫn còn chưa rõ được chuyện Hồng vào tù thực sự là do ai. Nhưng có một sự thật là cả hai gã đàn ông đang nhìn chằm chằm vào thân hình hoàn hảo của nàng, bờ mông tròn căng mọng rung rinh theo tiếng nấc làm dương vật bọn hắn cũng rung động theo.
Nếu là bình thường, mỗi chuyến viếng thăm thế này bọn hắn đều mang theo thuốc mê loại mạnh và nạn nhân đã hôn mê từ lâu chứ không phải như hiện tại. Vì Ngân là bạn gái của Hồng, và hai gã cần nói chuyện.
Hoàng như không cầm lòng được trước bờ mông kia, hắn từ từ bước tới và đưa bàn tay lên như muốn vồ lấy cơ thể nuột nà trên giường. Nhưng Bảo đưa tay ngăn hắn lại và nói:
“Đừng…coi chừng xi đa!”
“Á…”
Câu nói của hắn làm Ngân giật mình hét lên, nàng quay lại và bất ngờ tột độ khi thấy hai gã đàn ông trong phòng. Run rẩy lo sợ nhưng câu nói và vẻ mặt vô cảm của Bảo cũng khiến nàng hậm hực tức tối.
Lão Hoàng cũng muốn ngã ngửa với thằng to con này, hắn hướng tới Ngân và nói ngay không để cô nàng hét lên: “Cô cứ bình tĩnh, chúng tôi là bạn của Hồng, tôi muốn nói chuyện.”
ACHECKERVIET.COM là tên miền phụ khi checkerviet không truy cập được.










