Xin chào các huynh đệ và các bậc tiền bối trong diễn đàn Lx. Đây là lần đâu e post bài mong các anh e chém nhẹ giùm
. E là e tham gia diễn đàn cũng hơn 2 năm rồi. Từ thời của bác Male rồi Check rồi Mrsiro cũng rất hâm mộ các bác ấy bằng những câu chuyện thật đầy cảm xúc của mình.
Hôm nay e cũng xin kể lại câu chuyện của mình đã xảy ra cách đây khá lâu rồi. Những mỗi lần buồn lại nghĩ lại cảm xúc lại ùa về như mới ngày hôm qua vậy.
Truyện sẽ kể vể thời cấp 2 và cấp 3 của ukyo. Nhiều biến cố và cũng cực kỳ sung sướng. Những tình tiết trong truyện có thật 85%, có những tình tiết mà ukyo ko nhớ rõ mong các huynh đệ nhẹ tay giùm :-s. Và những địa điểm hay tên nhân vật trong truyện e se thay đôi. Lỡ bác nào quen biết mà đọc đc chắc thằng e này đi về nơi cực nhọc ngay trong ngày mất :d.
Thời Gian thấm thoắt thoi đưa đã gần 9 năm. Ngồi trong quán cafe nhấm nháp ly cafe đắng nhìn xuống dòng người đông đúc, nghe những bản nhạc không lời. Cảm xúc lại ùa về trong nó.
Giới thiệu sơ quá về nó 1 chút.
Nó tên Đ ( xin phép e đc dấu tên ạ, nhưng đây cũng là chữ cái đầu tên e nhé
) sinh ra ở 1 huyện cũng khá là hoành tráng ở thành phố cảng Hải Phòng.
Từ bé nó đã khó nuôi. Và e đc biết là Mami e mang thai e hơn 10 tháng mới thèm chui ra cơ nhé b-) . Nó hay bị ốm bởi lẽ nhà nó có nghề làm mộc lên từ nhỏ nó đã phải lên sống cùng ngoại nó nhà ngoại cũng gần lên pma nó có thể lên thăm nó bất cứ lúc nào ( Chắc bác nào nhà làm đồ gỗ cũng biết no bụi thế nào khi trẻ mới lớn mà hít phải thì nõ cũng sẽ ra sao ạ)
Chính vì vậy mà tạo lên tính cách của nó. từ nhỏ nó chỉ biết ngoại ko hề theo ai hết. Bố mẹ nó do bận làm cũng thỉnh thoảng mới lên thăm nó. Nó trở lên sống khép mình hơn từ đấy. Lúc nó học lớp 3 đang học thì anh Q ( anh con Bá cả nhà mình) lên đón về xin phép nhà có việc về tới nhà mơi biết ngoại của nó ko còn nữa. Từ đấy nó bắt đầu trở về nhà
Ban ngày đi học còn khi về chỉ lủi thui chơi xếp hình ( các bác đừng nghĩ linh tinh nhé :d ) với những mảnh gỗ vụn papa nó cắt ra. rồi với cái máy tính mà mẹ nhờ ông cậu mở quán net trên thành phố mua cho.
Thời gian cũng trôi đi khá nhanh. Nó đã học lớp 7 nó rất ít bạn bè. VÀ cũng cực kỳ ít nói ( đến bh cũng vậy lắm khi trên cơ quan bh mấy mụ còn bảo e khinh người nữa khổ lắm các bác ạ
)
Đến 1 ngày có tin chú của nó đi làm ăn xa lâu năm mới trở về ( chú này nó rất it gặp tại trc chú là bộ đội ra quân rồi vào miền Nam làm ăn )
Ông chú này có 1 thói quen là tập võ vào buổi chiều tối ngày nào cũng vậy. VÀ ngày nào e cũng rình xem chú tắm .... ( Lộn chú tập )
cho tới khi
" Ê Đ muốn học ko "
Gật 1 cái chứ ko nói gì
Chú dạy no đứng tấn rồi những cú đấm đá đơn giản rồi chú cũng làm cho nó 1 bao cát treo cho no luyện tay chân cho cứng cáp chứ no yếu lắm. rồi nhưng đợt tấn công đơn giản vs chú no. Thời gian dần trôi đi no chỉ ở nhà ăn đi học rồi tập võ và món nữa ko thể thiếu là Heplai.
Bắt đầu nó lên lớp 8 và mọi chuyện bắt đầu xảy ra từ đây b-) bắt đầu có những cảm súc và những mối quan hệ mới với nó.
Đâu năm lớp 8 vì khối nó có 4 lớp lại đông. Lên lão Hiệu trưởng ( e gọi lão ta thế vì sau này lão chuyên cầm tóc mai e nhấc lên e rất ghét x-( ) cắt ra thêm 1 lớp nữa và bh có thêm 1 lớp D nữa. Và tất nhiên e nằm trong số những ng bị chuyển đi.
Ngày đầu đến lớp mới nó cho đại 3 cuốn vở vào cặp rồi phi con xe cào cào mà pma nó mua tặng trc sinh nhật năm nay cho nó ( nó sinh ngày 23-9 ạ )
Đến lớp toàn những gương mặt ưu tú của khối ( lớp đa số là những thành phần cá biệt rồi con ông cháu cụ nói chung đủ thể loại hay sau ngày họp lớp chúng nó gọi là lớp chọn ) kể cả ông thầy chủ nghiệm cũng đc chon luôn.
Nó đến lớp rất sớm vì nó thích yên lặng. Nó chọn cho mình chỗ ngồi cuối lớp chỗ có gần cửa sổ. Trời trưa nắng gió của cái quạt trần làm nó buồn ngủ. Đang trong lúc mơ màng.
" Ầm "... Là tiếng của chiếc ghế đổ ngay trước mặt nó. Làm nó giật mình tỉnh giấc ( Đm đang ngủ ngon con điên nào làm ko biết
)
Nhìn thoáng qua thì là 1 con bé tóc dài đeo cái cặp 1 màu xanh đang lúi húi dựng cái ghé dài lên ( chắc là khó khăn lắm tại cái ghế ngày trc là ghế dài 1 bàn có 3 4 người ngồi chung cái ghế mà đâu có như bh nâng lên đâu phải dễ )
Nó lại gục xuống ngủ tiếp. Rồi đâu ra lại văng vẳng tiếng của ai ko biết
" Ê nhìn thấy con gái làm mà ko hộ 1 tay à ông kia".
Mình mở mắt và nhìn về phía con nhỏ ( kệ mịa bố đang ngủ mà chắc nó nói đứa nào ko phải mình
lại nhắm mắt vào tiêp
Cảm giác như có gì đang bay tới phản xa theo tự nhiên dơ tay ra đón lấy ( e bắt chuẩn luôn nhé công sức 1 năm trời rèn luyên đó ạ
) là tờ giấy đc vo tròn may mà ko phải là C.... :d
Con nhỏ tiến đến chỗ nó nhìn thoáng qua thì cũng trắng khuôn mặt tròn trĩnh mũi cao. Đi gần tới chỗ nó con nhỏ chỉ tay vào nó....
"Ê tui kêu ông đó "
"Tưởng bà kêu ai chứ đâu co quên bà mà tự dưng còn ném tui "
( Nói vậy chứ nó cũng nhìn thoáng qua nhỏ 1 lần nữa nó học cái trường này bao năm rồi có bao h nó để ý tới đứa nào đâu mà nói đúng hơn có đứa con gái nào đủ kiên nhẫn đê nói vs nó đâu
)
" Thế bh tui bảo ông đó ra nân cái ghế lên nó nặng quá "( đù má nói như ra lệnh )
Thôi du sao nó cũng là con trai mẹ no hay bảo phải giúp những người yếu. ko nói gì no ra nâng cái ghế lên rồi về chỗ nằm tiếp. Con nhỏ vẫn đứng đó nhìn nó. Nó thì cứ kệ cứ nhắm mắt tận hưởng cái mát của cái quạt trần đem lại.
" Người đâu mà thấy ớn " rồi con nhỏ đi lên bàn ngồi. Nó thì cứ kệ
Được 1 lúc lớp bắt đầu có đông nó cũng ko nắm nữa mà đã ngồi dậy. Rất nhiều gương mặt mà nó thấy mới toanh hầu như ai cũng quen biết nhau ngoại trừ nó. Nó thấy bình thường vì nó quá quen thuộc.
VÀ rồi ông thầy chủ nghiêm cũng đã vào lớp ông ta dạy Hoá 27 tuổi tên Th ( trông như thằng du côn đầu thì cắt đầu đinh ) Bước vào ông thầy nhìn 1 vòng nhìn về phía nó thì dùng lại ( đù ko biết thằng điên này nhìn gì ở nó đây. Chắc là do no đập troai đây mà
)
Rồi ổng cho mọi người tự nhận chỗ. VÀ tất nhiên con nhỏ ngồi ngay trc mặt nó. Quay xuống nhìn nó cái rồi quay lên ngay ( Đ m ông thèm mày nhìn à
)
Tùng tùng tùng .... Tiết học đầu tiên bắt đầu. Nó chẳng biết học môn gì chỉ bỏ ra 1 quyển vở cái bút lên bàn ( sáng h cho co 3 quyên vở vào cặp có biết môn gì đâu ) Nhìn lên mới biết là tiết của ổng cn đầu tiên hèn gì ông cứ đứng đấyo
. Ông viết lên bảng thì mình cũng chép. Chép cẩn thận lại đẹp luôn 
. Đến lúc ông goi đọc bài ( cái gì đó e cũng chẳng nhớ nữa :d)
"Cậu cuối lớp ngồi gần của đứng lên đọc cho tôi"
Đứng dậy nghĩ quả này chắc chết làm mẹ gì có sách đâu mà đọc. Nhưng ko ngờ rằng có 1 bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn từ trên đưa xuống chó nó phần đọc đã đc khoang bằng bút chì . Một màn cứu thua trông thấy. Đọc xong lấy tay đập đập nhỏ rồi đưa trả sách cho nhỏ. Cung chẳng thèm cảm ơn luôn. Nhỏ cầm sách và quay lên mồm lẩm nhẩm nhưng cũng đủ nghe thấy
" Người đâu mà như người ngoài hành tinh "
Ngồi mãi cũng chán hết nhìn cửa sổ rồi quay bút. Rồi bh mới để ý nhỏ người nhỏ nhắn Nhưng đập vào mắt hình ảnh lớp áo trong màu đen ẩn hiên ngay trc mắt làm rạo rực hết cả ngươi. ý nghĩ thoáng qua đầu làm nó rật mình.
Tùng tùng tùng.... Hết tiết 5 cung đã 4h45 nó thì mệt hết sức vì đc mấy mụ hành vì tội ko mang đủ đò dùng học tập.
Dắt xe rồi đi về. Đang trên đường
" Ê người ngoài hành tinh " Mẹ biết là đứa nào rồi ( mồm lẩm nhẩm chủi ) nhưng vẫn đi tiếp kệ mẹ sự đời luôn
Con nhỏ đuổi kịp nó.
" Làm gì mà tui kêu ko quay lại vậy"
" Bà kêu tôi hả "
" Còn ai vào đây nữa, Người ngoài hành tinh" Muốn đập vào mặt nó ngay và luôn. Ko nói gì nó đi tiếp
" Tui tên X ... còn ông "
" Đ" cụt ngủn mỗi câu
" Sao kiệm lời quá vậy, mà cũng đúng thôi "
" Là sao"
" thì thấy mấy đứa bạn tui nó nói ấy trong lớp 7A trước có người tự kỷ ấy mà"
Nó chẳng nói gì Cười :d 1 cái rồi phóng xe đi mất con bé cứ ở sau mà ngẩn ngơ ( chắc nó cười đẹp quá con bé choáng
)
Hôm nay e cũng xin kể lại câu chuyện của mình đã xảy ra cách đây khá lâu rồi. Những mỗi lần buồn lại nghĩ lại cảm xúc lại ùa về như mới ngày hôm qua vậy.
Truyện sẽ kể vể thời cấp 2 và cấp 3 của ukyo. Nhiều biến cố và cũng cực kỳ sung sướng. Những tình tiết trong truyện có thật 85%, có những tình tiết mà ukyo ko nhớ rõ mong các huynh đệ nhẹ tay giùm :-s. Và những địa điểm hay tên nhân vật trong truyện e se thay đôi. Lỡ bác nào quen biết mà đọc đc chắc thằng e này đi về nơi cực nhọc ngay trong ngày mất :d.
Thời Gian thấm thoắt thoi đưa đã gần 9 năm. Ngồi trong quán cafe nhấm nháp ly cafe đắng nhìn xuống dòng người đông đúc, nghe những bản nhạc không lời. Cảm xúc lại ùa về trong nó.
Giới thiệu sơ quá về nó 1 chút.
Nó tên Đ ( xin phép e đc dấu tên ạ, nhưng đây cũng là chữ cái đầu tên e nhé
Từ bé nó đã khó nuôi. Và e đc biết là Mami e mang thai e hơn 10 tháng mới thèm chui ra cơ nhé b-) . Nó hay bị ốm bởi lẽ nhà nó có nghề làm mộc lên từ nhỏ nó đã phải lên sống cùng ngoại nó nhà ngoại cũng gần lên pma nó có thể lên thăm nó bất cứ lúc nào ( Chắc bác nào nhà làm đồ gỗ cũng biết no bụi thế nào khi trẻ mới lớn mà hít phải thì nõ cũng sẽ ra sao ạ)
Chính vì vậy mà tạo lên tính cách của nó. từ nhỏ nó chỉ biết ngoại ko hề theo ai hết. Bố mẹ nó do bận làm cũng thỉnh thoảng mới lên thăm nó. Nó trở lên sống khép mình hơn từ đấy. Lúc nó học lớp 3 đang học thì anh Q ( anh con Bá cả nhà mình) lên đón về xin phép nhà có việc về tới nhà mơi biết ngoại của nó ko còn nữa. Từ đấy nó bắt đầu trở về nhà
Ban ngày đi học còn khi về chỉ lủi thui chơi xếp hình ( các bác đừng nghĩ linh tinh nhé :d ) với những mảnh gỗ vụn papa nó cắt ra. rồi với cái máy tính mà mẹ nhờ ông cậu mở quán net trên thành phố mua cho.
Thời gian cũng trôi đi khá nhanh. Nó đã học lớp 7 nó rất ít bạn bè. VÀ cũng cực kỳ ít nói ( đến bh cũng vậy lắm khi trên cơ quan bh mấy mụ còn bảo e khinh người nữa khổ lắm các bác ạ
)Đến 1 ngày có tin chú của nó đi làm ăn xa lâu năm mới trở về ( chú này nó rất it gặp tại trc chú là bộ đội ra quân rồi vào miền Nam làm ăn )
Ông chú này có 1 thói quen là tập võ vào buổi chiều tối ngày nào cũng vậy. VÀ ngày nào e cũng rình xem chú tắm .... ( Lộn chú tập )
cho tới khi
" Ê Đ muốn học ko "
Gật 1 cái chứ ko nói gì
Chú dạy no đứng tấn rồi những cú đấm đá đơn giản rồi chú cũng làm cho nó 1 bao cát treo cho no luyện tay chân cho cứng cáp chứ no yếu lắm. rồi nhưng đợt tấn công đơn giản vs chú no. Thời gian dần trôi đi no chỉ ở nhà ăn đi học rồi tập võ và món nữa ko thể thiếu là Heplai.
Bắt đầu nó lên lớp 8 và mọi chuyện bắt đầu xảy ra từ đây b-) bắt đầu có những cảm súc và những mối quan hệ mới với nó.
Đâu năm lớp 8 vì khối nó có 4 lớp lại đông. Lên lão Hiệu trưởng ( e gọi lão ta thế vì sau này lão chuyên cầm tóc mai e nhấc lên e rất ghét x-( ) cắt ra thêm 1 lớp nữa và bh có thêm 1 lớp D nữa. Và tất nhiên e nằm trong số những ng bị chuyển đi.
Ngày đầu đến lớp mới nó cho đại 3 cuốn vở vào cặp rồi phi con xe cào cào mà pma nó mua tặng trc sinh nhật năm nay cho nó ( nó sinh ngày 23-9 ạ )
Đến lớp toàn những gương mặt ưu tú của khối ( lớp đa số là những thành phần cá biệt rồi con ông cháu cụ nói chung đủ thể loại hay sau ngày họp lớp chúng nó gọi là lớp chọn ) kể cả ông thầy chủ nghiệm cũng đc chon luôn.
Nó đến lớp rất sớm vì nó thích yên lặng. Nó chọn cho mình chỗ ngồi cuối lớp chỗ có gần cửa sổ. Trời trưa nắng gió của cái quạt trần làm nó buồn ngủ. Đang trong lúc mơ màng.
" Ầm "... Là tiếng của chiếc ghế đổ ngay trước mặt nó. Làm nó giật mình tỉnh giấc ( Đm đang ngủ ngon con điên nào làm ko biết
)Nhìn thoáng qua thì là 1 con bé tóc dài đeo cái cặp 1 màu xanh đang lúi húi dựng cái ghé dài lên ( chắc là khó khăn lắm tại cái ghế ngày trc là ghế dài 1 bàn có 3 4 người ngồi chung cái ghế mà đâu có như bh nâng lên đâu phải dễ )
Nó lại gục xuống ngủ tiếp. Rồi đâu ra lại văng vẳng tiếng của ai ko biết
" Ê nhìn thấy con gái làm mà ko hộ 1 tay à ông kia".
Mình mở mắt và nhìn về phía con nhỏ ( kệ mịa bố đang ngủ mà chắc nó nói đứa nào ko phải mình
lại nhắm mắt vào tiêp Cảm giác như có gì đang bay tới phản xa theo tự nhiên dơ tay ra đón lấy ( e bắt chuẩn luôn nhé công sức 1 năm trời rèn luyên đó ạ
Con nhỏ tiến đến chỗ nó nhìn thoáng qua thì cũng trắng khuôn mặt tròn trĩnh mũi cao. Đi gần tới chỗ nó con nhỏ chỉ tay vào nó....
"Ê tui kêu ông đó "
"Tưởng bà kêu ai chứ đâu co quên bà mà tự dưng còn ném tui "
( Nói vậy chứ nó cũng nhìn thoáng qua nhỏ 1 lần nữa nó học cái trường này bao năm rồi có bao h nó để ý tới đứa nào đâu mà nói đúng hơn có đứa con gái nào đủ kiên nhẫn đê nói vs nó đâu
)" Thế bh tui bảo ông đó ra nân cái ghế lên nó nặng quá "( đù má nói như ra lệnh )
Thôi du sao nó cũng là con trai mẹ no hay bảo phải giúp những người yếu. ko nói gì no ra nâng cái ghế lên rồi về chỗ nằm tiếp. Con nhỏ vẫn đứng đó nhìn nó. Nó thì cứ kệ cứ nhắm mắt tận hưởng cái mát của cái quạt trần đem lại.
" Người đâu mà thấy ớn " rồi con nhỏ đi lên bàn ngồi. Nó thì cứ kệ
Được 1 lúc lớp bắt đầu có đông nó cũng ko nắm nữa mà đã ngồi dậy. Rất nhiều gương mặt mà nó thấy mới toanh hầu như ai cũng quen biết nhau ngoại trừ nó. Nó thấy bình thường vì nó quá quen thuộc.
VÀ rồi ông thầy chủ nghiêm cũng đã vào lớp ông ta dạy Hoá 27 tuổi tên Th ( trông như thằng du côn đầu thì cắt đầu đinh ) Bước vào ông thầy nhìn 1 vòng nhìn về phía nó thì dùng lại ( đù ko biết thằng điên này nhìn gì ở nó đây. Chắc là do no đập troai đây mà
) Rồi ổng cho mọi người tự nhận chỗ. VÀ tất nhiên con nhỏ ngồi ngay trc mặt nó. Quay xuống nhìn nó cái rồi quay lên ngay ( Đ m ông thèm mày nhìn à
)Tùng tùng tùng .... Tiết học đầu tiên bắt đầu. Nó chẳng biết học môn gì chỉ bỏ ra 1 quyển vở cái bút lên bàn ( sáng h cho co 3 quyên vở vào cặp có biết môn gì đâu ) Nhìn lên mới biết là tiết của ổng cn đầu tiên hèn gì ông cứ đứng đấyo
. Đến lúc ông goi đọc bài ( cái gì đó e cũng chẳng nhớ nữa :d)
"Cậu cuối lớp ngồi gần của đứng lên đọc cho tôi"
Đứng dậy nghĩ quả này chắc chết làm mẹ gì có sách đâu mà đọc. Nhưng ko ngờ rằng có 1 bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn từ trên đưa xuống chó nó phần đọc đã đc khoang bằng bút chì . Một màn cứu thua trông thấy. Đọc xong lấy tay đập đập nhỏ rồi đưa trả sách cho nhỏ. Cung chẳng thèm cảm ơn luôn. Nhỏ cầm sách và quay lên mồm lẩm nhẩm nhưng cũng đủ nghe thấy
" Người đâu mà như người ngoài hành tinh "
Ngồi mãi cũng chán hết nhìn cửa sổ rồi quay bút. Rồi bh mới để ý nhỏ người nhỏ nhắn Nhưng đập vào mắt hình ảnh lớp áo trong màu đen ẩn hiên ngay trc mắt làm rạo rực hết cả ngươi. ý nghĩ thoáng qua đầu làm nó rật mình.
Tùng tùng tùng.... Hết tiết 5 cung đã 4h45 nó thì mệt hết sức vì đc mấy mụ hành vì tội ko mang đủ đò dùng học tập.
Dắt xe rồi đi về. Đang trên đường
" Ê người ngoài hành tinh " Mẹ biết là đứa nào rồi ( mồm lẩm nhẩm chủi ) nhưng vẫn đi tiếp kệ mẹ sự đời luôn

Con nhỏ đuổi kịp nó.
" Làm gì mà tui kêu ko quay lại vậy"
" Bà kêu tôi hả "
" Còn ai vào đây nữa, Người ngoài hành tinh" Muốn đập vào mặt nó ngay và luôn. Ko nói gì nó đi tiếp
" Tui tên X ... còn ông "
" Đ" cụt ngủn mỗi câu
" Sao kiệm lời quá vậy, mà cũng đúng thôi "
" Là sao"
" thì thấy mấy đứa bạn tui nó nói ấy trong lớp 7A trước có người tự kỷ ấy mà"
Nó chẳng nói gì Cười :d 1 cái rồi phóng xe đi mất con bé cứ ở sau mà ngẩn ngơ ( chắc nó cười đẹp quá con bé choáng
ACHECKERVIET.COM là tên miền phụ khi checkerviet không truy cập được.










