Chắc vì lợi ích gì đó mới có chuyện phá đám chứ nhỉ mọi người.
Chứ chẳng được lợi lộc gì thì đang nhiên đang lành? Đọc bình luận hiểu nôm na như kiểu bị thù dai. Nghe nhạc điều đoán chương trình trẻ trâu thù .
Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ.
Cũng tại cái mồm có vành cong tớn ấy mà ra kaaa , người ta có câu chết vì mồm. Câu cần nói không nói, nói câu không.
"Mềm nắn rắn buông ", câu này nói về cách ứng biến linh hoạt ứng xử trong xã hội.
Câu chuyện cũng lâu rồi, chắc phải cách đây vài tháng . Chuyện là thế này, có một bạn từ khu vực khác tới thì phải , đến một hai hôm , được cái thì mình hay hỏi han xã giao không quản già trẻ lớn bé trai gái nam nữ đều chơi được tất. Chỉ là không thấy hợp thì xã giao tí ti. Chứ cũng tránh quan hệ rộng trong môi trường này.
Hỏi han về tuổi thì nhìn mặt hơi gãy khắc khổ góc mắt dưới mi dưới trũng sâu do mô mỡ bị teo mất sự đàn hồi nhìn mệt mỏi thiếu sức sống. Chắc do vất vả con nhỏ và thời gian tuổi tác mỗi tuổi nó đuổi xuân đi . Mình bằng gọi chị, thì ông chủ nhà nghỉ nói không e kia tức là bạn mình đang nói tới , gọi mình bằng chị mới đúng. Bạn kia nói với ông chủ sao chị này nhìn trẻ nhỉ, ông chủ nói tính bà này hồn nhiên vô tư bà trẻ lâu, bà ở đây hơn năm vẫn thấy thế. Sau một hồi quen nhau. Có khách ở đâu gọi bạn kia trên điện thoại, mình hay hóng hớt tại tính hay giúp người gặp phải đúng dở hơi biết bơi . Bạn kia không đi ship. Mình làm câu đi ship thì mới có khách quen, khi họ thích mình rồi lần sau họ đến chỗ mình chỉ định. Sợ lừa thì cọc và xác thực zalo. Bạn kia nhảy ngược lên kiểu như đỉa phải vôi. Tôi không đi ship ăn cây nào rào cây đó, éo phải dạy đĩ vén váy, trong khi đó chủ nhà nhà đứng đó. Tiếc là mình cũng nói với chủ nhà nghỉ các chị kia lớn tuổi thời buổi khó khăn, cũng muốn khách ở nhà nghỉ này nhưng họ trót thuê nhà khác hoặc ai bom mới họ gọi chứ họ mất 2 lần phòng, mà ai cũng thế thôi chẳng muốn đi lại rét mướt nắng nóng mưa gió thì thông cảm . Chủ nhà nghỉ biết tính mình thẳng chẳng nói gì. Mẹ kia thì mồm năm miệng 10 , tôi éo thích đi. Đến đây thì đi. Nghĩ bụng do mình ngu lại đi bật mí cho người khác bị nghe hát. Mẹ kia còn bồi thêm câu bà ở ngoài đi đâu chẳng được, ơ nó kể nó cũng ở ngoài thuê người ta trông con.
Nghĩ lại thấy mình ngu chuyên đi lo chuyện bao đồng. Mình thì không có ý gì thấy khổ khổ tội tội giúp, bạn kia không nghĩ được điều đó , bản thân yếu sắc kém cỏi về thân thể lỏng lẻo do mới sinh ta lấy cái chịu khó bù lại , lười thì chịu rồi, biết rằng mỗi người mỗi tính,có điều ngồi chờ sung rụng lâu lắm, mình đi tìm tiền, tiền không tìm mình. Trừ may mắn, có những khách mình lấy thấp hơn giá niêm yết có lí do ưu ái , nhưng có khách cho thêm bù trừ cho nhau. Chỉ là khách nào vớ vẩn mình ghét thôi, chứ 99.99% giờ khách được lọc và có khinh nghiệm lượng khách đều và hầu như là chắc cốp ít sảy ra qua lại không vui.
Còn về phần bạn kia theo mình nghĩ hàng xấu thì đã được định giá tiền xấu trong phân khúc 2,3,400k làm khéo léo thì lượng khách quay đầu nhiều có tệp khách đều. Làm thì cơ bản giống phim nhật dạy chỉ vậy, ai dùng lưỡi bắt giun kin cho khách nữa thì e chịu không học được, xin nhận của em một lạy sống. Không tốt bản thân tự chán chạy chỗ nó đi chỗ kia, không cần nói đến xã hội khắc đào thải. 100 khách thì không tránh khỏi 1 khách ăn bùng đéo bửa do đen, chỉ là cách xử lý làm sao tỉ lệ rủi ro thấp. Trang thì mình cũng chỉ đi thuê truyền thông như thuê mặt bằng mặt đường để họ biết . Có đóng bảo hiểm đâu mà được hỗ trợ đền bù thiệt hại.
Mình nghĩ cơm ai người nấy ăn, thân ai người nấy lo. Chân ai người nấy chạy. Kệ thôi ! E ngủ đây cả nhà.
Chúc cả nhà ngủ ngon !
Nếu e không phải người tốt , bánh hỏi em có biết nhà nào cho nhân viên ở không, đứa khác sẽ nói không, vì đến LB nhiều đông người họ khó cạnh tranh với người mới ở khu vực khác tới, còn e đi hỏi số điện thoại chủ nhà nghỉ cho bình thường.
Đó e chỉ kể chuyện có câu chuyện làm quà thôi , đó là xã hội không bàn luận nhiều mỗi người mỗi góc nhìn !